Bắt trẻ đồng xanh – The Catcher in the Rye là tiểu thuyết đầu tay của nhà văn Mỹ J. D. Salinger. Tác phẩm dùng lối kể tường thuật ở ngôi thứ nhất, cũng là nhân vật chính của truyện, Holden Caulfield, kể lại câu chuyện của Holden trong những ngày cậu ở thành phố New York sau khi bị đuổi khỏi trường dự bị đại học Pencey Prep.
Tác phẩm lân đầu xuất bản đã gây ra tranh cãi lớn vì đã sử dụng nhiều ngôn từ tục tĩu, mô tả tâm lý chán chường và vấn đề tình dục của vị thành niên. Nhân vật chính của Bắt trẻ đồng xanh, Holden Caulfield, đã trở thành hình tượng cho sự nổi loạn và thách thức của thanh thiếu niên Mỹ. Và hiện nay tiểu thuyết này được đưa vào chương trình giảng dạy bậc trung học của Mỹ và nhiều nước khác nói tiếng Anh.
“Ván bài, láo toét, cũng còn tùy chứ, nếu bạn ở bên những kẻ may mắn thì cho đời là một ván bài cũng được đi. Tôi công nhận. Nhưng nếu bạn ở phía kia, phía không có kẻ nào may mắn thì có gì là ván bài đâu ? không ván bài gì ráo. Đời nào.”
“phiền một nỗi là tôi không thể thở được. Cuối cùng tôi đứng dậy, tôi phải đi đến phòng tắm vừa cúi khom xuống ôm bụng các thứ. Nhưng tôi khá điên. Tôi thề thật đấy. Đi chừng nửa đường đến phòng tắm, tôi kiểu như giả vờ như tôi có một viên đạn trong bụng. Thằng già Maurice đã nã tôi. Bây giờ tôi đến phòng tắm, làm chút uýt ki cho tỉnh người rồi sẽ thực sự hành động. Tôi tưởng tượng mình ra khỏi buồng tắm, ăn mặc chỉnh tề các thứ, trong túi có khẩu tự động, đi hơi chập choạng. Rồi tôi sẽ bước xuống cầu thang, thay vì đi thang máy. Tay tôi cứ bấu lấy tay vịn cầu thang các thứ, máu trong miệng chốc chốc lại rỉ ra. Điều tôi sẽ làm là tôi đi bộ xuống một ít tầng lầu – rất bình tĩnh mặc dù máu cứ trào ra hết cả. Đoạn tôi bấm chuông thang máy, vừa khi thằng cha Maurice mở cửa ra, hắn sẽ thấy khẩu tự động và la lên bằng cái giọng the thé chết nhát là hãy để cho hắn yên. Nhưng tôi cứ nã hắn như thường, sáu phát ngay vào cái bụng phệ lông lá của lão. Đoạn tôi sẽ ném khẩu tự động vào thang máy sau khi đã chùi dấu tay các thứ. Xong tôi sẽ bò về phòng và gọi cho Jane đến băng bó vết thương. Tôi tưởng tượng nàng châm một điếu thuốc cho tôi hút trong khi tôi đang máu me ròng ròng các thứ.
Phim ảnh thật là chó chết, nó có thể làm cho bạn phá sản như chơi. Tôi không đùa đâu.”